• :
  • :
CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI CỔNG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ CỦA BỘ CHỈ HUY QUÂN SỰ TỈNH QUẢNG TRỊ
A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Mùa xuân với những người lính canh trời

Một mùa xuân mới đang về, những cành mai núi vùng bán đảo đang hớn hở khoe vàng rung lên trong gió. Hình ảnh những người lính Phòng không “mình đồng da sắt” thật gần gũi thân thương. Người lính luôn trong tư thế trực canh, tầm mắt bao quát cả một vùng trời rộng lớn. Tổ quốc luôn hiện ra trên màn hình hiện sóng.

 

Sẵn sàng chiến đấu ở Tiểu đoàn 114, Trung đoàn 274​

 

Chúng tôi đến thăm Trung đoàn 274 (e274) vào những ngày đầu xuân, trong không gian xanh mênh mang của vùng cực Nam Trung bộ, con mắt canh trời của những người lính Phòng không vẫn thao thức ngày đêm… Trung đoàn 274 thuộc Sư đoàn Phòng không 377 đóng quân trên địa bàn thành phố Cam Ranh, nơi ấy có vịnh biển thẳm xanh và núi nối nhau dựng như những bức tường thành vững chãi tạo nên thế đứng chiến lược để những người lính Phòng không mở rộng tầm dõi canh. Nằm trong đội hình chiến đấu của Sư đoàn tên lửa 377, từ tuyến lửa Quân Khu 4 cho đến những năm tháng chiến đấu kiên cường bảo vệ bầu trời thủ đô Hà Nội, rồi mùa hè rực lửa 1972 trên đất thép Vĩnh Linh, Quảng Trị. Ở bất cứ nơi đâu, trong những hoàn cảnh khó khăn, gian khổ, ác liệt nhất, cán bộ, chiến sĩ Trung đoàn 274 luôn nêu cao chủ nghĩa anh hùng cách mạng, dũng cảm chiến đấu với 638 trận, bắn rơi hàng trăm máy bay các loại của đế quốc Mỹ, trong đó có 4 B52. Với biết bao chiến công đáng nhớ sau hơn năm thập kỉ bây giờ ôn lại, cán bộ, chiến sĩ thuộc Trung đoàn 274 luôn cảm phục và tự hào về tinh thần cảnh giác, ý chí quyết tâm sẵn sàng chiến đấu của thế hệ cha anh. Tâm sự với chúng tôi, Thượng tá Vũ Thiện, Chính ủy Trung đoàn 274 chia sẻ: “Những mất mát nghẹn lòng, những mùa vui chiến công vang dội của lớp lớp cha anh đã đi qua. Đó là nhân chứng, là bài học lịch sử vô cùng trân quý để hôm nay thêm thôi thúc chúng tôi, những người lính dẫu thời bình cần phải biết gìn giữ và bảo vệ vững chắc vùng trời của Tổ quốc, luôn luôn ở tư thế trực canh sẵn sàng chiến đấu, huấn luyện, nâng cao chất lượng làm chủ vũ khí trang bị khí tài để đáp ứng yêu cầu, nhiệm vụ được giao”…

 

Đến với những người lính Phòng không trong sáng xuân nay, bất chợt tôi lại nhớ về một thuở trên chiến hào biên giới như những câu thơ tôi đã viết “Người lính đón xuân trên đường hành quân/ Có phải hương xuân vương đầy áo lính/Mà để lòng tôi bồi hồi thương mến/Hái bông hoa rừng muốn gửi tặng ai”… Miên man giữa miền gió cát, thoáng chốc chiếc U - oát đã đưa chúng tôi về với tiểu đoàn 88 (d88). Đồng chí Chính trị viên Tiểu đoàn, Thiếu tá Hồ Xuân Thảo tiếp đón, chuyện trò hồ hởi, chân thành với chất giọng mộc mạc xứ Nghệ cùng với bát nước chè xanh đậm đà chất lính. Xuống thực tế ở Đại đội điều khiển tên lửa (c1) thoạt qua nơi ăn, ở của cán bộ, chiến sĩ trông thật phóng khoáng, gọn gàng. Nhìn ra thao trường những chàng lính trẻ đang chăm chú miệt mài luyện tập, dõi xa là khu vườn mướt xanh với những luống rau, bí, đậu và có cả những cây mít trĩu quả, tôi thầm nghĩ bộ đội Phòng không đảm đang và khéo tay thật… Ăn bữa cơm trưa với những người lính Phòng không thật nồng ấm và ngon miệng bởi có thịt lợn nuôi thả và rau xanh của bộ đội tăng gia. Nhìn nước da sạm nắng nhưng chắc khỏe của những người lính, chúng tôi hiểu họ vừa trải qua một mùa huấn luyện giữa cái nắng nóng như nung nơi miền gió cát. Lân la, chuyện trò với những anh lính trẻ mà tôi cảm giác như mình được trở về với một thời áo lính thuở đôi mươi. Thấy anh em vui, khỏe, tư tưởng tinh thần thoải mái, nắm bắt khoa học công nghệ tốt, luyện rèn chất lượng, làm chủ khí tài, luôn luôn với tâm thế sẵn sàng chiến đấu. Được thấy, được nghe, bấy nhiêu đó thôi cũng đủ để chúng ta tin yêu những thế hệ trẻ hôm nay.

 

Gặp gỡ, tiếp cận với Trung sĩ, trắc thủ điều khiển Võ Văn Cầu cũng thật thú vị. Cầu quê ở Hoài Vũ, Hoài Nhơn, Bình Định, anh nhập ngũ tháng 2/2017. Gần hai năm luyện rèn, phấn đấu, người chiến sĩ ấy đã vinh dự được đứng vào hàng ngũ của Đảng. Cầu tâm sự: “Em là con trai duy nhất của gia đình, dẫu đã tốt nghiệp Trường Cao đẳng Giao thông vận tải thành phố Hồ Chí Minh nhưng khi có lệnh gọi nhập ngũ, em rất háo hức”. Có lệnh là đi và Cầu được biên chế vào lính Phòng không. Nhanh, khỏe, năng nổ, ngoài những giờ huấn luyện ở thao trường, anh đã hòa nhập cùng đồng đội tích cực tham gia các phong trào của đơn vị và đoàn thể, luôn mạnh dạn tham gia các chương trình văn hóa, văn nghệ, thể dục thể thao hay những ngày lễ lớn, Tết Trung thu cùng các cháu, giao lưu cùng các điểm trường kết nghĩa… Cởi mở, ý thức và trách nhiệm là tư chất sẵn có của người đảng viên trẻ Võ Văn Cầu. Phút chia tay, tôi ghé tai Cầu hỏi nhỏ: Đã có người yêu chưa? Hồn nhiên đến thế nhưng khi hỏi điều ấy, Cầu tủm tỉm cười và nói: “Em đang cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ của người lính, người đảng viên và có nguyện vọng được mặc quân phục lính Phòng không lâu dài”. Vâng, đó là ý tưởng chân thành, tôi và những người đồng đội mong cho Cầu đạt được hoài bão ấy.

 

Để viết và nói về những người lính Phòng không của 377 thì cả một câu chuyện dài, dường như d88 như níu chân người ở lại bởi nơi đây còn nhiều chân dung đáng nói, như Thượng úy Bùi Xuân Hường, Đại đội Trưởng Đại đội 1 (c1). Đón xuân này Hường vừa tròn 30 tuổi, chàng trai quê ở Vân Diên, Nam Đàn, Nghệ An. Tốt nghiệp Học viện Phòng không - Không quân năm 2012, chàng sĩ quan ấy đã vào nhận công tác nơi miền gió cát này, với cương vị sĩ quan điều khiển. Hường cưới vợ hơn 2 năm và sắp có đứa con đầu lòng…

 

Tạm biệt miền gió cát, chia tay những người lính canh trời, bên chúng tôi còn vang lời thề ‘Không để Tổ quốc bị bất ngờ vì các tình huống trên không”. Với những người lính Trung đoàn 274, lời thề ấy còn theo mãi với các anh trên những chặng đường…

 

Duy Hoàn


Tác giả: Hoàng Hải Bằng
Nguồn:Báo Quảng Trị Copy link
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Tin liên quan
Thống kê truy cập
Hôm nay : 785
Hôm qua : 1.216
Tháng 05 : 19.610
Tháng trước : 95.444
Năm 2024 : 3.047.913
Năm trước : 58.579,95
Tổng số : 3.087.573,04